Con em gái tinh nghịch muốn thử đầm trước mặt tôi và cái kết

Trong balo thứ hai Lê Cường chỉ thấy những tấm card visit để liên lạc trong trường hợp khẩn cấp và … tiền, rất nhiều. Xong việc Lê Cường ngồi nghỉ mệt bên cạnh giường của Ngọc Cúc. Chống chịu một hồi, Lê Cường cảm thấy mệt lả, anh đã hoàn toàn buông bỏ, miệng anh cố hớp chút không khí nhưng chỉ toàn nước và nước. Trong nồi vẫn còn một chút đồ ăn vụng của người trước để lại, Lê Cường cầm lấy và ăn ngấu nghiến, nước mắt anh trào ra. Lê Cường cõng Ngọc Cúc đi một đoạn khá xa thì họ tìm được một ngôi nhà nhỏ sau những hàng cây. Hắn ở trước mặt anh, thân hình lững lờ không giống trôi mà cũng chẳng giống bơi. Lê Cường chợt nhớ một chuyện, anh tiến về phía Ngọc Cúc nhưng lại ngập ngừng. Có thể nói Ngọc Cúc được trao cho sự thanh thoát rất nghệ thuật trong từng đường nét cơ thể, trong khi Ngân Sương lại được trao cho một nhan sắc đầy nhục dục và căng mọng. “Thế là kết thúc” – Lê Cường tự nhủ, có lẽ cuộc đời anh chỉ chống chọi được đến chừng này. Lê Cường vội ôm lấy Ngọc Cúc đưa lên bờ, nàng trông thảm hại hơn cả lúc vừa được cứu khỏi biệt thự. Anh lê lết đến chỗ cái váy áo đó, anh thấy Ngọc Cúc vẫn nằm dưới làn nước, cả thân hình nàng trôi bồng bềnh, cái balo đeo trên người vô tình đóng vai trò như một phao cứu sinh, chiếc váy dài bị vướng vào nhánh cây chìa ra giữ không nàng trôi tiếp nữa.